AcDieu225
Co Vang amazon Tammy

Free Hit Counters
Web Site Hit Counters

Ac Dieu

ImageProxy.gif

Café chông chênh ngày trở về

 

Mười tám năm rời xa Sài Gòn, lần thứ hai hắn trở về lại nơi đây, cảm xúc vẫn đong đầy như cái thuở hơn chục năm trước khi chân ướt chân ráo lần đầu tiên mang cái danh anh Việt Kiều tuổi đôi mươi ngơ ngác về thăm quê cha đất mẹ.

 

 Cali Today News - Nhiều năm sống xa quê hương, lang thang ở nhiều vùng đất mới nơi xứ người, nhưng mỗi lần trở về, hắn vẫn luôn cảm thấy Sài Gòn vẫn mang trong mình một nét quyến rũ khác thường, mà không một vùng đất nào hắn đã đi qua mang được đặc điểm ấy. Nhưng lần thứ hai trở về lại mảnh đất Sài Gòn thân thương, gặp lại bạn bè, người thân, rồi nhìn lại chính mình, bỗng dưng hắn thấy sao ai cũng thay đổi quá nhiều. Sài Gòn phát triển đô thị nhanh quá, thay đổi ở mọi ngõ ngách, từng con đường, từng góc phố đã đành, mà lòng người, tình người nơi đây giờ đây cũng đã đổi thay.

 

Thuở đó, lần đầu tiên trở về lại Sài Gòn hắn gặp lại bạn bè mình, nhìn ai cũng mừng rỡ sau bao nhiêu năm xa cách. Ngày đó, hắn và tụi bạn chẳng biết đến ăn diện áo quần loè loẹt, đua đòi iphone macbook hay hàng hiệu LV, Gucci như bây giờ mà nói thật, ai nhìn hắn lúc đó cũng thấy hắn là một anh chàng mang mác Việt kiều nhưng trông chẳng khác gì tên nhà quê chính hiệu. Tuổi hai mươi ngày đó mang cái mác Việt kiều về thăm quê hương nhìn hắn đáng yêu và ngây thơ biết mấy. Bạn bè hắn ngày ấy, cái thuở còn là sinh viên nghèo, chia sẻ từng hộp cơm tô mì gói cho nhau, chưa biết đến gì là đua đòi, ăn diện, ganh thua nhau, chưa biết thói khoe khoang đua đòi lối sống Tây. Hơn mười năm qua, khoảng thời gian đâu phải là ngắn, dù cũng chẳng dài, nhưng ít ra thay đổi rất nhiều người trong những mỗi quan hệ của hắn ở nơi đây theo hướng tích cực lẫn tiêu cực, đôi khi giữa dòng đời rộn rã, giữa dòng người bon chen tấp nập trên phố, đứng ngẩn ngơ ngắm lại mình tại một góc phố quen, con đường quen, quán cafe quen, những kí ức đáng yêu phút chốc trở về, hắn đối diện lại với chính mình. rồi chợt cười buồn, cười trên quá khứ đã vụt mất, cười trên sự đổi thay của lòng người, của tình người ngay trên mảnh đất quê hương mình.

 

 Cafe_chong_chenh_ngay_ve.jpg

Một tiệm café sang trọng ở Sài Gòn. Photo courtesy: agoda.com

 

Hắn còn nhớ ngày đó, cứ mỗi buổi sau giờ tan học, hắn cùng với hai thằng bạn thân chí cốt Huy và Tài phóng xe chạy thẳng đến quán cafe lề đường khu hồ Con Rùa, mỗi đứa mua một ly cafe đen đá, ngồi tán dóc đủ chuyện. Hôm nào quán cafe vắng, còn ghế ngồi thì ngồi ghế, còn hôm nào quán đông khách, cả ba đành mượn tạm tờ báo của chị chủ quán rồi ngồi bệt dưới đất ven lề đường. Cà phê Sài Gòn thường được gọi là cafe giải khát, bởi nó thường được pha vào vào ly đá bự dùng để uống bia, đi kèm là ly trà đá, uống hết cafe thì châm tiếp trà đá vào uống cho “đã khát”. Có hôm mỗi thằng uống 3 - 4 ly như thế giữa trưa hè nóng bức.

 

Hắn vẫn luôn nghĩ, sau bao năm xa cách, Những thói quen một thời vẫn còn đó, ngồi cafe tán dóc bên nhau, ngắm phố phường nhộn nhịp, xe cộ tập nập bấm kèn inh ỏi giữa lòng thành phố Sài Gòn thân yêu. Ừ thì ba thằng vẫn ngồi cafe tán dóc bên nhau. Nhưng lại không phải là quán cafe cóc ven lề đường khu Hồ Con Rùa ngày nào, mà là trong một quán cafe máy lạnh sang trọng ngay trung tâm Quận 1. Vẫn là ba ly cafe đen đá, nhưng bên cạnh những ly cafe, ly trà đá đó là những cuộc đối thoại về tiền tài, địa vị, vật chất, hàng hiệu đát tiền, lối sống theo phong cách Tây. Hắn ngồi nghe hai thằng bạn thân của mình trò chuyện mà thấy cảm thấy nực cười nhưng chẳng thể thốt lên lời. Thằng Huy ngày trước đi học cù lần và thư sinh bao nhiêu thì bây giờ lại tập tành lối sống sành điệu, phong cách Tây bấy nhiêu. Huy ngồi một tay vừa nhấm nháp ly cafe, một tay vừa cầm iPhone nhắn tin, cứ vài ba phút lại buông một câu về thông tin giá cả thị trường chứng khoán trong tuần của công ty này nọ mà lâu nay nó đang mua cổ phiếu hay về giá cả mẫu áo quần hàng hiệu, phụ kiện đắt tiền nào đó vừa được rao bán online trên mạng.

 

Mặc dù đang làm chuyên viên Marketing cho một công ty liên doanh nước ngoài nhưng Huy tỏ thái độ khá rành rẽ, chuyên nghiệp trong việc đầu tư mua bán cổ phiếu trên các sàn chứng khoán và cũng mở lời rủ rê hắn đầu tư ít tiền mua cổ phiếu của những công ty mà Huy cho là uy tín để có ít tiền thường xuyên đi du lịch đây đó. Rồi Huy cũng cho hắn xem những mẫu áo quần, mắt kính hàng hiệu mà nó có ở nhà, nó đang muốn mua thêm. Hắn chỉ cười phì, không nói gì.

 

Quay qua nhìn thằng Tài cũng đang chúi mũi vào chiếc iPhone trên tay cười khúc khích, hắn tò mò chồm qua trộm nhìn thì thấy nó đang lướt Facebook, ngắm hình mấy em hotgirl, diễn viên, ca sĩ đang khoe thân, khoe tiền, khoe sắc một cách giễu cợt phản cảm trên màn hình iPhone của Tài. Hắn nhớ ngày còn đi học tuy nhà khá giả nhưng thằng Tài là đứa chăm chỉ học hành,không nghĩ gì đến chuyện bồ bịch trai gái, không đàn đúm chơi bời như những cậu ấm khác, thỉnh thoảng có sách báo gì hay, đĩa phim bộ nào mới nó cũng vui vẻ rủ Huy và hắn coi chung.

Ngày đó có nhiều đứa con gái thích thằng Tài lắm mà nó chẳng để ý đứa nào, lo ăn học đến nơi đến chốn để giữ thể diện cho gia đình nó, ba má nó. Chắc vì vậy mà giờ có điều kiện, Tài mới thích kiểu hưởng thụ cặp kè với hotgirl, diễn viên, người mẫu để bù đắp cho những ngày tháng chăm lo học hành đèn sách. Theo lời thằng Tài khoe thì mấy em hotgirl, người mẫu ở đất Sài Thành này hầu hết nó đã từng được gặp và đi uống cafe chung. Hắn không ngạc nhiên khi nghe nó khoe như vậy, vì thằng Tài xuất thân trong một gia đình khá giả, khi vừa tốt nghiệp đại học với sự quen biết của ba má, nó xin được công việc quản lý trong một công ty truyền thông lớn ở Sài Gòn, chuyên đảm trách việc tổ chức sự kiện, lễ hội, nên chuyện đi chơi, đi ăn uống hay đi du lịch cùng người nổi tiếng là chuyện bình thường với nó.

 

Tài khoe mỗi đêm đi chơi cùng mấy em hotgirl, người mẫu, nó phải trả tiền ăn uống ở nhà hàng, tiền bia rượu, karaoke đến hai hay ba ngàn đô là chuyện bình thường. Rồi như muốn chứng minh cho lời nói chân thật của mình, Tài lấy ra trong túi xách của mình cái iPad chứa cả ngàn hình ảnh của Tài chụp cùng các cô gái chân dài xinh đẹp cho hắn coi.

 

Tài nói với giọng điệu đầy tự tin cuộc sống của mình bây giờ enjoy lắm, ban ngày đi làm, ban đêm thì đi bar, đi club, hòa mình vào những điệu nhảy điên cuồng cùng mấy em hotgirl, người mẫu, diễn viên. Mà đã đi với mấy em hotgirl, người mẫu, diễn viên thì tất nhiên phải biết lối sống Tây, phải biết enjoy, phải biết trưng diện hàng hiệu đắt tiền.

 

Tài cũng khoe nhờ Tài mà thằng Huy mới biết được thế nào là lối sống của giới trẻ thời nay, nhờ Tài mà thằng Huy mới biết được thế nào là ăn mặc, tiêu xài và dùng hàng hiệu đắt tiền. Ngồi bên ly cafe, nghe hai thằng bạn thân huyên thuyên nói chuyện mà hắn chỉ muốn nghe, muốn phì cười chứ không muốn nói. Không muốn nói không phải bởi hắn không biết nói gì, mà hắn nghĩ những gì hắn cần nói có lẽ chẳng mấy gây hứng thú gì cho Huy và Tài, bởi lối sống và cách suy nghĩ của tụi nó khác mình quá.

 

Không phải như thuở nào, cả ba thằng cùng tâm đầy ý hợp ngồi rôm rả bên ly cafe với đề tài là mấy bộ phim kiếm hiệp của Kim Dung, hay mấy trận đá banh liên trường. Còn bây giờ hắn có nói về cuộc sống của hắn ở Mỹ bao năm qua thì liệu Huy và Tài có tin và có hiểu. Huy và Tài đâu biết rằng, với công việc của hắn, một kỹ sư công nghệ thông tin ở ngay vùng thung lũng Silicon Valley, chiếc nôi của ngành điện tử trên thế giới, mỗi tháng hắn đủ dư giả để mua rất nhiều quần áo hàng hiệu đắt tiền, đủ dư giả để mỗi năm có tháng đi du lịch cả tháng trời ở một đất nước nào đó mà hắn muốn, hắn đã từ đi phiêu bạc mấy ngày trời ở phố đèn đỏ nổi tiếng thế giới ngay giữa lòng thành phố Amsterdam ở Hà Lan để trải nghiệm những đêm thức trắng đi bar, đi club, nhảy nhót điên cuồng, để thử cảm giác sống và chơi theo phong cách Tây là như thế nào.

 

Những năm tháng sống cuộc đời tha phương ở Mỹ, hắn đã được đi nhiều nơi, đến nhiều chỗ, nhiều quốc gia khác nhau, và hắn vẫn còn mong muốn mình được đi nhiều nơi hơn nữa, hắn muốn đi không phải là để khoe với người khác mình đã đi bao nhiêu nước, đến bao nhiêu quốc gia khác nhau, rồi chụp hình passport với nhiều dấu đóng xuất cảnh nhập cảnh sau đó đưa lên trang mạng xã hội cá nhân Facebook để khoe với bạn bè, hay để thể hiện phong cách của người sành điệu, khoe với mọi người mình biết nói tiếng anh, được đi nước ngoài du lịch học hỏi cách sống của Tây, học cách dùng hàng hiệu đắt tiền để thể hiện phong cách, đẳng cấp của mình như nhiều bạn trẻ đồng trang lứa ở Việt Nam đã nghĩ và đã làm, mà hắn muốn đi để trải nghiệm chính mình, để được nhìn, được thấy những điều khác lạ, khám phá những nền văn hóa khác nhau mà tuổi thơ hắn chỉ được đọc qua sách truyện, hắn muốn đi nhiều nơi để thấy được cái hay của những quốc gia có thể chế chính trị khác nhau thì sẽ tạo dựng ra một đất nước, một xã hội khác nhau như thế nào, hắn muốn đến nhiều chỗ để được gặp những người có màu da khác nhau, đi qua những phận đời mang sắc tộc khác nhau nhưng ai ai cũng để lại trong tầm thức của hắn nhiều suy nghĩ, nhiều bài học mà hắn sẽ nhớ mãi trên từng bước đường đời phía trước.

 

Cả Huy và Tài không biết rằng ngoài việc tự mua sắm đồ đạc cho mình và lang thang du lịch đây đó, hắn còn dùng số tiền dành dụm của mình hàng năm để gởi về trại trẻ mồ côi ở Khánh Hòa, nơi có hàng trăm em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn đợi chờ những tấm lòng nhân ái gần xa giúp đỡ.

 

Bởi bao nhiêu năm sống xa quê hương, hắn luôn nghĩ rằng không phải mình may mắn có cuộc sống đầy đủ nơi xứ người, được đi du lịch đây đó, được ăn ngon, mặc đẹp, thoải mái mua sắm hàng hiệu đắt tiền mà mình thích thì được gọi với ngôn từ tiếng anh mà hai thằng bạn hắn và giới trẻ Việt Nam hay dùng là enjoy cuộc sống như bọn nó nghĩ, mà hắn luôn đau đáu trong lòng mình ý nghĩ phải làm một cái gì đó, dù ít dù nhiều cho những mảnh đời bất hạnh nơi quê nhà, Thời gian trôi qua nhiều năm, bạn bè xa cách nhiều năm, đã là con người thì không ai có thể trốn tránh được quy luật thay đổi theo thời gian, bản thân hắn cũng đã đổi thay ít nhiều, lối sống, trái tim, tầm nhận thức, bề ngoài, áo quần, thậm chí cách cư xử, lối ăn nói, nhưng có một thứ chẳng hề thay đổi trong hắn đó là cách suy tư, suy nghĩ về cuộc sống và cuộc đời mình. Nhưng lúc này đây, hắn cũng chẳng hiểu nổi tại sao đã có quá nhiều sự đổi thay xung quanh hắn đến như vậy.

 

 Đưa mắt nhìn ra ngoài dòng xe hối hả tấp nập trên phố Sài Gòn, nhấp một ngụm cafe đắng, Bỗng dưng lúc này hắn mong ước mình được trở lại thuở đôi mươi, được ngồi ăn một ly kem trong góc quán quen với hai thằng bạn thân, được ngồi nhâm nhi ly cafe đen đá với những câu chuyện trên trời dưới đất không vương vấn vẩn đục đến sự cám dỗ của vật chất, của đồng tiền và dư luận xã hội. Hắn mong ước tìm lại được chính mình và những người bạn đích thực của đời mình như ngày xưa, để được sống và tìm về những khoảng khắc đáng yêu của tuổi trẻ.

 

 Đi qua nửa cuộc đời với những ngày tháng tha phương nơi xứ người, rồi lúc này đây, khi đang ở giữa lòng thành phố Sàigon thân thương, hắn cảm thấy lạc lõng với chính mình, với những con người tưởng chừng như thân quen lắm, nhưng lại thay đổi và khác lạ đến bất ngờ. Hắn ngồi đấy ngơ ngác và lại ước gì giữa dòng xe tấp nập của đường phố Sài gòn, ngay lúc này đây, hắn được bắt gặp lại hình ảnh của hắn, Huy và Tài ngày xưa, một hình ảnh rất cũ nhưng rất thật của cả ba thằng đứa thanh niên mới lớn hơn mười năm trước.

 

Chỉ vỏn vẹn vài ngày nữa, hắn sẽ lại rời Sài Gòn, để trở về Mỹ, tiếp tục sống cuộc đời tha phương nơi xứ người, và tiếp tục nuôi dưỡng những ước vọng của đời mình. Chợt hắn tự hỏi, rồi một ngày không xa, hắn sẽ trở về lại mảnh đất Sài gòn thân quen này, rồi hắn sẽ còn tìm lại được những gì của quá khứ từ những người bạn thân thương, hay cuộc sống nơi đây sẽ tàn nhẫn buộc con người ta đổi thay theo dòng thời gian. Ly cà phê trên tay hắn bỗng trở nên đắng ngắt, đắng cả đầu môi và đắng cả trong lòng, vì không biết có bao nhiêu đậu nành, bắp và hương liệu bên trong, cũng như những người thân quen xung quanh hắn ở nơi đây, có bao nhiêu người sống thật, sống giả và sống ảo trong chính con người mình?

 

Vương Vi

 

 

AcDieu

Tin vui

Tin Buồn

Bài Củ

06-2014

05-2014

04-2014

03-2014

02-2014

01-2014

RFI
Nguoi_Viet
RFA
Quan_Su_VNCH
Quân Sử VNCH
Voa_tieng_Viet
BBc_Tieng_Viet

TIME