AcDieu225
Co Vang amazon Tammy

Free Hit Counters
Web Site Hit Counters

Ac Dieu

Co_VN

BẢN TRƯỜNG CA HAI MƯƠI LĂM

 

- Để ghi nhớ đoạn đời 50 năm sau ngày một số tướng lãnh làm phản, đảo chính, lật đổ nền Đệ Nhất Cộng Hoà và giết chết vị Tổng Thống đầu tiên của miền Nam Việt Nam ( 2/11/1963 - 2/11/2013.)

 - Kính dâng Tổ Quốc VIỆT NAM và Anh Linh cố Tổng Thống NGÔ ĐÌNH DIỆM.

- Gởi về đồng bào Việt Nam đang sống đau thương dưới lá cờ đỏ sao vàng và xin được chia sẻ cùng đồng bào Việt Nam tị nạn Việt Cộng khắp năm châu.



Tôi trải phần đời qua ba chế độ
Đệ Nhất Cộng Hoà, dân sống an vui
Đất nước thanh bình, cơm no áo ấm
Già trẻ bên nhau xây dựng cuộc đời


Từ thành phố đến thôn làng hẻo lánh
Tình xóm giềng thân thiết qúi nhường nhau
Khác giai cấp nhưng lòng không ngăn cách
Không ghét ghen dù chênh lệch nghèo giàu


Từ mẫu giáo, bài công dân giáo dục
Cô ân cần giảng dạy buổi đầu tiên
Cô cầm tay tô lá cờ vàng rực
Cờ Việt Nam, dòng máu đỏ ba miền


Sau buổi học về khoanh tay chào mẹ
Lấy cờ ra tôi hãnh diện khoe Người
Hồn nước đấy và từ nay con sẽ
Yêu mẹ nhiều và yêu nước, mẹ ơi !

Lên Đệ Thất, mẹ cho tiền xe bus
Đồng nào dư mua mận, ổi, cóc, xoài
Ăn với bạn, hít hà cay muối ớt
Hoặc ly chanh đường ngọt lịm chia hai ...


Tuổi mười bảy tâm hồn như nắng mới
Và lòng như trang sách ướp đầy thơ
Một chút bâng khuâng đã e có tội
Cõi nhân gian chưa một thoáng nghi ngờ


Bỗng thấy... thiêu người, xuống đường, đảo chính
Tôi tưởng như cơn ác mộng kinh hoàng
Và... tiếp đến ... người thay đời cổ tích
Bằng đời buồn trên đất nước miền Nam !


Chính phủ chia phe, biểu dương, chỉnh lý
Sinh viên học sinh bãi khóa, xuống đường
Thượng tọa, ni cô làm thêm chính trị
Dựng kịch bi hài xé nát quê hương ...


Tôi nhìn quê, lòng đau buồn, chán nản
Trí óc ngây thơ xám những vết hằn
Bao mơ mộng tuổi mười lăm, mười tám
Chết dần theo từng tiếng đạn xâm lăng


Tháng Tư Bảy Lăm, tôi là vợ lính
Người lính kiêu hùng tức tưởi mất quê
Buông súng căm thù, tủi hờn chờ địch
Hùm sa cơ trong cũi sắt ê chề !


Vợ lính Ngụy, tôi sống ngày nhật thực
Trên quê hương vì cộng qúa tham tàn
Ba chế độ, tôi đã là nhân chứng
>Đã ngã với quê, đau với cờ vàng !

Dưới cờ đỏ, dân sống đời oan nhục
Không tự do, không nhân phẩm, nhân quyền
Ai dũng cảm, đảng nhốt ngay vào ngục
Đảng cướp dân nhà, cướp nước tài nguyên !

Rồi rừng biển, đất đai dâng Tàu cộng
Dân đau lòng chống giặc, đuổi Tàu đi
Thì đảng đánh dân, vu dân phản động
Giết, tù dân, không chút xót thương gì 


Dùng côn đồ, đảng đánh dân, trị nước
Công an giết người giống cảnh xi nê
Học sinh đánh nhau tuyệt hơn phim chưởng
Đạo đức lương tâm băng hoại mọi bề


Tôi trải phần đời qua ba chế độ
Chỉ một Cộng Hoà Đệ Nhất mà tôi
Thương tiếc mãi người xây nền đắp tổ
Năm mươi năm ai làm được như Người ?


Năm mươi năm từ ngày bày phản phúc
Giết Người đi, quê chỉ những điêu tàn
Để Việt cộng đưa quê vào hỏa ngục
Và chúng dâng Tàu sông núi Việt Nam !

Tỉnh ngộ chưa những bàn tay vấy máu ?
Máu của Người và máu của toàn dân
Đã gieo gió thì phải rồi gặt bão
Đừng khoe hay, Trời xa đấy nhưng gần !


Ngô Minh Hằng

BẢN TRƯỜNG CA HAI MƯƠI BỐN


BẢN TRƯỜNG CA HAI MƯƠI BỐN
(GIẶC ĐÃ VÔ NHÀ)
Trước thực thể Việt Cộng bán từng phần đất nước VN cho Tàu cộng và viễn ảnh nô lệ giặc Tàu,  bài thơ là lời giục giã, nhắn gởi đồng bào Việt Nam, mọi lứa tuổi, mọi giai tầng quốc nội và hải ngoại,  người trong đứng lên kẻ ngoài hỗ trợ để cùng lật đổ tập đoàn tư bản đỏ,  bán nước, giết dân, lấy về từng tấc đất mà ông cha dựng xây bằng xương máu.  Giờ lịch sử đã điểm, tổ quốc đang lâm nguy,  xin tất cả con dân VN hãy ngoan cường cùng nhau làm bổn phận mình, đáp lời sông núi mà núi sông đã bao năm thất thanh kêu gọi...Nhờ các bạn phổ biến đến bằng hữu của các bạn giúp cho. Tác giả xin biết ơn)


Đất nước Việt Nam sắp mất cho Tàu
Do Việt cộng hiến dâng và đổi chác
Tổ quốc lâm nguy chờ ta cứu nạn
Hỡi đồng bào! đuốc lửa thắp lên thôi !!! ...

Tàu giết ngư dân, Tàu chiếm biển khơi
Đảng cúi mặt, đớn hèn, không phản đối
Nhưng với dân đảng hung tàn phách lối
Xiết cổ, cưỡi đầu, khủng bố, gian manh

Để được giàu sang đảng cướp dân lành
Cướp đất, cướp nhà, cướp tiền, cướp mạng
Gần thế kỷ, đảng gian tham tàn ác
Dân biểu tình, kiện cáo chỉ hoài công

Ai xót xa đi đòi lại ruộng đồng
Đòi xóm ngõ, đòi thôn làng, nhà đất
Đòi lại cuộc đời hiền lương chơn chất
Đều bị tù đầy, vu tội, giết oan

Ta nắm tay nào... dân tộc Việt Nam ...
Dù lấy máu để viết thành hùng sử !
Dù cho đảng là sài lang, thú dữ
Là qủi là ma, chẳng phải là người

Ta cũng phải làm bổn phận ta thôi
Không để đảng coi ta như loài vật
Máu thịt ông cha trong từng mạch đất
Thì đảng kia không được bán dâng Tàu !

Ta đứng lên rồi bốn biển năm châu
Thấy việc phải sẽ tiếp tay, góp sức
Nếu sợ chết cúi đầu im, chịu nhục
Có người ngoài tốt bụng cứu ta sao ?!

Đảng bây giờ như trái chín cành cao
Một cơn gió là trái kia sẽ rụng
Hãy là gió ... hỡi ba miền ... gió lộng...
Cuốn phăng đi ác độc cứu nguy đời

Lòng dân bây giờ như sóng biển khơi
Sóng sẽ đắm những con tàu sai hướng
Gần thế kỷ dài đảng gây nghiệp chướng
Nay chỉ là nhân quả trả vay thôi !

Nào, hãy vùng lên tám chục triệu người
Cho đảng biết dân không còn sợ đảng
Đảng tàn bạo, ta phải làm cách mạng
Đòi công bằng, hạnh phúc của đời ta ..

Hỡi những ai phục vụ đảng gian tà
Mà lầm lẫn tưởng rằng mình yêu nước
Một dạ trung thành phù loài bạo ngược
Hy sinh mình giúp đảng cướp miền Nam

Cướp miền Nam rồi đảng bán giang san
Xem dân chúng như những tên thù địch
Đảng dùng công an, đảng dùng người lính
Bảo vệ đảng quyền, khủng bố dân đen

Quân đội ơi, các anh nghĩ mà xem
Đã có bao người như chanh hết nước ?
Hãy quay súng mà dẹp bày phản quốc
Bọn giết dân lành, bán đất ông cha

Hỡi những người đắm đuối bả vinh hoa
Đang mông muội quên nỗi hờn vong quốc
Hãy tỉnh thức góp tay vào đại cuộc
Cho đời sống mình ý nghĩa vươn cao

Nếu phải chết đi, được chết tự hào
Mà có sống cũng không là sống nhục
Để oanh liệt, để vẻ vang nòi giống
Vì nước ta, ta giữ được chủ quyền

Hỡi những người mang dòng máu Rồng Tiên
Nhưng lầm lạc bán linh hồn cho giặc
Tiếp tay cộng làm những điều phản trắc
Nói những lời vô đạo nghĩa nhân luân

Đừng mộng du, tỉnh nhé để dừng chân
Để nhận rõ đâu là đường chánh đạo
Chớ như vẹm mà tuyên truyền dối láo
Kẻo phạm vào điều vọng ngữ ngoa ngôn

Đất nước chúng ta đã quá đau buồn
Không cần nữa những bới lông tìm vết
Bắn vào nhau hoặc giết người đã chết
Đó chính là nghị quyết cộng đưa ra

Dùng công tâm mà nhận định gian tà
Đất nước đang cần anh hùng hào kiệt
Này bụi tre ngà, này gương dũng liệt
Này ngựa thần, kiếm báu vẫn chờ ai

Tổ quốc lâm nguy và chẳng còn dài
Không cứu kịp sẽ vào tay Tàu cộng
Thì lúc đó sẽ nhục nhằn mà sống
Sống tủi, sống hèn, sống kiếp vong nô

Thôi, hãy cùng nhau cứu lấy cơ đồ
Bỏ qua tất những bất bình dị biệt
Bọn bán nước ta phải trừ, phải diệt
Để lũ cộng Tàu mất chỗ dung thân

Để những bán mua ký kết bất nhân
Vô giá trị với toàn dân nước Việt
Tàu phải về Tàu, cút cho bằng hết
Như thuở nào Hưng Đạo phá quân Nguyên

Như thuở nào Nguyễn Huệ đã chinh yên
Chục vạn quân Thanh không còn mảnh giáp
Như nữ anh hùng, gươm thiêng Trưng Trắc
Đã ướp trang sử Việt lẫy lừng hương

Ta phải đứng lên, oanh liệt, quật cường
Nếu không muốn đảng đem ta mà nướng
Nếu không muốn ngày mai rồi Bắc thuộc
Thì mau lên, đứng dậy, cứu sơn hà !

Ta cứu sơn hà là cứu chính ta
Cứu con cháu ra khỏi đời nô lệ
Nhanh lên nhé kẻo đau lòng dâu bể
Đảng bất nhân đang rước giặc vô nhà ....


Ngô Minh Hằng

BẢN TRƯỜNG CA HAI MƯƠI BA


 
 
(Lời tâm huyết của một nạn nhân CSVN chân thành chia sẻ với tất cả các anh trong Quân Ðội Nhân Dân, các cấp, mọi binh chủng, ngành nghề, còn đang tại ngũ hay đã giải ngũ, những người xưa đã vượt Trường Sơn và người nay đang cầm súng bảo vệ cho Ðảng Cộng Sản Việt Nam, một đảng độc tài, tham ác, giết dân bán nước, đi ngược lại với ước mơ chân chính của toàn thể đồng bào VN - Vì tương lai của chính các bạn và quê hương VN chúng ta, xin các bạn trong và ngoài nước có thân nhân phục vụ trong QÐND phổ biến giùm - Chân thành biết ơn các bạn.) 

Hỡi quân đội, các anh từng chiến đấu
Vượt Trường Sơn, anh đánh Mỹ ngày nào
Mảnh đất quê hương xưa giành bằng máu
Nay đảng dâng Tàu, anh để thế sao ???
Anh để thế sao ? Lòng anh đau chứ ?
ÐẢNG và QUÊ, anh phục vụ bên nào ?
Tôi biết anh vẫn đắn đo, tư lự
Dẫu thấy con thuyền Tổ Quốc hư hao ...
Ðảng đã lừa anh, phản luôn Tổ Quốc
Máu xương anh đâu bồi đắp sơn hà
Mà phục vụ đảng độc tài bán nước
Ðể đảng giàu nhiều chục tỷ đô la !
Anh biết đấy, ngày vô Nam xâm lược
Trừ những anh thân xác bón cây rừng
Còn thương binh, không muốn làm chậm bước
Ðảng chôn sống người, mắt biển rưng rưng *
Anh biết đấy, ngày miền Nam buông súng
Vinh dự gì cho "giải phóng" không anh?
Miền Nam tự do, dân Nam hạnh phúc
Các anh vào, tất cả biến tan nhanh !
Ðảng bảo anh đi nối liền Nam - Bắc
Nhưng Bắc - Nam đảng băm nát tình người
Bắc trả thù Nam sau ngày “chiến thắng”
Người chết trong tù, kẻ chết biển khơi
Gần bốn chục năm giờ anh thấy đó
Ðất nước hoà bình đời vẫn thương đau
Chỉ mọt nước sâu dân là giàu có
Bộ đội các anh, cuộc sống thế nào ?

Anh thấy đó, đảng hiện thân: bọn cướp
Cướp của dân đen, vạn thứ, trăm đường
Cơm, áo, tự do, cửa nhà, vườn ruộng
Nhưng cõng Tàu vào, hiến đất quê hương !
Gần bốn chục năm quê nay nhỏ lại
Dân xác xơ vì đảng quá hung tàn
Xã hội loạn cuồng, thiếu niên băng hoại
Anh xem còn gì văn hóa Việt Nam ?!
Phải cấm đảng tù đầy người yêu nước
Họ là ai? Con cháu các anh mà !
Phải tố giác đảng trăm mưu ngàn chước
Ðể giết tinh thần bất khuất dân ta 
Ðể bức hại những mầm xanh tổ quốc
Ðã hiên ngang dũng cảm đuổi quân Tàu
Ðả chống đảng, lũ tà quyền nhu nhược
Bán nước giết dân chỉ cốt mình giàu
Mấy chục năm dài hy sinh xương máu
Ðể bây giờ đảng bịp thế sao anh ?
Hãy đứng cùng dân trừ loài thảo khấu
Cứu quê hương đảng phá đã tan tành !
Ðảng là một vết nhơ cần rửa sạch
Ðảng, độc trùng, ta phải diệt anh ơi
Ðảng quỉ quyệt không có gì so sánh
Ðảng còn ư ? ta chẳng được làm người!
Anh biết thế mà sao hoài lẩn tránh ?
Thực tế đây: mặt nạ đảng rơi rồi ...
Anh đừng để dân coi thường, xa lánh
Họ những mong anh dũng cảm xây đời !
Tổ quốc chờ anh diệt bày bán nước
Ðể cứu dân và cứu lấy sơn hà
Khi anh cùng dân đồng hành tiến bước
Thì quê mình, sông núi sớm âu ca 
Anh phục vụ ai? ÐẢNG hay TỔ QUỐC ?
Ai bán sơn hà ? ÐẢNG , lũ vô nhân
Ai phản bội anh ? ÐẢNG, loài bạo ngược
Ai yêu quê  mình? Thưa chính NGƯỜI DÂN !!!

Anh thấy rõ rồi, Ðứng lên, Quân đội !
Cùng dân lành mà giữ  lấy quê hương
Tổ quốc lâm nguy đang chờ đang đợi
Mau đi anh, ta hát khúc lên đường !


Ngô Minh Hằng

* theo "Hạnh Ngộ Bọt Bèo" của nhà văn XUÂN VŨ, ông đã tiết lộ rằng trong những ngày đưa quân vào miền Nam xâm lược, cán binh VC chết và bị thương rất nhiều. Tuổi họ trẻ lắm, từ 15, 16 đến 20,21. Kẻ chết thì chôn vội dưới gốc cây  đã đành, những thương binh cụt tay, cụt chân hay bị thương không còn sức chiến đấu, đảng cho băng bó tạm, sau đó đưa lên tàu chở ra biển, bảo với họ là đưa sang Trung quốc điều trị. Nhưng đêm tối, giữa lòng biển đen đặc mênh mông, người từng người đã bị quăng xuống biển. Người làm nhiệm vụ ném thương binh xuống biển, có người điên và có người bị thủ tiêu vì kể lại.


up

AcDieu
Google Search:       

Tin vui

Tin Buồn

Bài Củ

09-2014

08-2014

07-2014

06-2014

05-2014

04-2014

03-2014

02-2014

01-2014

RFI
Nguoi_Viet
RFA
Quan_Su_VNCH
Quân Sử VNCH
Voa_tieng_Viet
BBc_Tieng_Viet
Dan_lam_bao

TIME